Insane
Giodong.hexat.com
Thi nói khoác
Một hôm được nghỉ, bốn quan họp nhau đánh chén, nhân lúc cao hứng liền mở cuộc thi nói khoác. Quan thứ nhất nói:
- Tôi còn nhớ, ngày tôi trọng nhậm ở huyện nọ, tôi được trông thấy một con trâu to lắm, nó liếm một cái hết cả sào mạ!
- Quan thứ hai nói: Thế đã lấy gì làm lạ. Tôi còn trăm thấy một sợ giăng thừng gấp mười cái cột đình làng này!
- Quan thứ nhất biết ông kia nói lỡm mình, bèn chịu thua và giục quan thứ 3 lên tiếng.
- Quan thứ ba nói: Tôi đã từng thấy một cây cầu dài lắm, đứng đầu này không thể trông thấy đầu kia. Chỉ biết rằng có hai bố con nhà nọ, kẻ ở bên này, người ở bên kia, mà chẳng bao giờ gặp nhau được. Lúc ông bố chết, người con nghe tin, vội vã sang đưa đám ma, nhưng kia qua cầu sang đến nơi thì đã đoạn tang được ba năm rồi.
- Đến lượt quan thứ tư: Thế kể cũng đã ghê đấy.Nhưng tôi lại còn trông thấy 1 cái cây cao khiếp lắm! Cứ biết rằng trứng chim ở ngọn cây rơi xuống mới đến nữa chừng, chim đã nở đủ lông đủ cánh đã bay đi rồi.
- Quan thứ ba hiểu ý muốn nói cây dùng để làm cái cầu mình nói nên đành chịu thua.
- Bốn ông quan đắt ý, vỗ đùi cười ha ha. Bỗng có tiếng thét thật to làm các quan giật bắn người:
- Đồ nói láo cả! Lính đâu? Trói cổ chúng nó lại cho ta!
- Các quan sợ rung cầm cập ngơ ngác nhìn trước nhìn sau xem ai, thì té ra Anh lính hầu. Lúc ấy các quan mới lên giọng:
- Thằng kia, mày định trói ai thế?
- Bẩm quan, con thấy các quan thi nhau nói khoác thì con cũng nói khoác chơi đấy ạ!

Cứ bảo tuổi sửu có được không!
Đồn rằng có một ông huyện rất thanh liêm, không ăn của đút lót bao giờ. Bà vợ thấy tình chồng như vậy cũng không dám nhận lễ của ai.Có làng nọ muốn nhờ quan bênh cho được kiện, nhưng mang lễ vật gì đến, quan cũng gạt đi hết. Họ mới tìm cách đút lót bà huyện. Bà huyện cũng từ chối đây đẩy:

- Nhà tôi thanh liêm lắm, tôi mà nhận của các ông thì mười, hay mười lăm năm sau ông ấy biết ông ấy cũng vẫn còn rầy rà tôi đấy!

- Dân làng năn nỉ mãi, bà nể tình mới bày cách: Quan huyện nhà tôi tuổi “Tí”.Dân làng đã có ý như vậy, thì hãy về đúc một con chuột bằng bạc đển đây, rồi tôi thử cố nói giùm cho, họa may được chăng!

- Dân làng nghe lời về đúc một con chuột cống thật to, ruột đặc toàn bằng bạc, đem đến.

- Một hôm quan huyện trông thấy con chuột bạc, mới hỏi ở đâu ra, bà huyện liền đem sự tình kể lại

- Nghe xong, ông huyện mắng: Sao mà ngốc vậy! Lại đi bảo là tuổi “Tí”! Cứ bảo tuổi “Sửu” có được không?


Yết thị
Ngoài đường không có đèn. Tối đến, quan phủ doãn đi vấp phải người ta, lấy làm giận lắm. Sáng ra, quan truyền yết thị: “Ai đi đêm phải cầm đèn”
- Đêm hôm ấy, quan đi, lại vấp phải một người.
- Quan hỏi: Ngươi không đọc yến thị à?
- Người kia đáp: Bẩm có đọc.
- Thế sao ngươi không cầm đèn?
- Bẩm có, tôi có đèn.
- Thế sao trong đèn không cắm nến?
- Bẩm yến thị chỉ thấy nói cầm đèn, chớ không thấy nói cắm nến.
- Quan phủ doãn về, sáng hôm sau lại ra yết thị: “Ai đi đêm phải cầm đèn, trong đèn phải cắm nến”.
- Đêm hôm ấy, quan đi, lại vấp phải một người.
- Quan lại quở: Đi đêm sao không có đèn có nến?
- Người kia đáp: Bẩm, tôi có đủ đèn đủ nến ạ!
- Thế sao ngươi không thắp nến?
- Bẩm, vì trong yết thị không thấy nói thắp nến.
- Quan phủ doãn về, mai lại ra yết thị: “Ai đi đêm phải cầm đèn, trong đèn phải cắm nến, nến phải thắp”
- Nhưng hôm sau, nửa đêm quan đi lại vấp phải một người có đèn, có nến nhưng đã thắp hết nến rồi. Quan lại quở.
- Người kia nói: Bẩm, trong yết thị không thấy nói hết cây nến phải tiếp cây nến khác ạ !

Thi nói khoác
Một hôm được nghỉ, bốn quan họp nhau đánh chén, nhân lúc cao hứng liền mở cuộc thi nói khoác. Quan thứ nhất nói:
- Tôi còn nhớ, ngày tôi trọng nhậm ở huyện nọ, tôi được trông thấy một con trâu to lắm, nó liếm một cái hết cả sào mạ!
- Quan thứ hai nói: Thế đã lấy gì làm lạ. Tôi còn trăm thấy một sợ giăng thừng gấp mười cái cột đình làng này!
- Quan thứ nhất biết ông kia nói lỡm mình, bèn chịu thua và giục quan thứ 3 lên tiếng.
- Quan thứ ba nói: Tôi đã từng thấy một cây cầu dài lắm, đứng đầu này không thể trông thấy đầu kia. Chỉ biết rằng có hai bố con nhà nọ, kẻ ở bên này, người ở bên kia, mà chẳng bao giờ gặp nhau được. Lúc ông bố chết, người con nghe tin, vội vã sang đưa đám ma, nhưng kia qua cầu sang đến nơi thì đã đoạn tang được ba năm rồi.
- Đến lượt quan thứ tư: Thế kể cũng đã ghê đấy.Nhưng tôi lại còn trông thấy 1 cái cây cao khiếp lắm! Cứ biết rằng trứng chim ở ngọn cây rơi xuống mới đến nữa chừng, chim đã nở đủ lông đủ cánh đã bay đi rồi.
- Quan thứ ba hiểu ý muốn nói cây dùng để làm cái cầu mình nói nên đành chịu thua.
- Bốn ông quan đắt ý, vỗ đùi cười ha ha. Bỗng có tiếng thét thật to làm các quan giật bắn người:
- Đồ nói láo cả! Lính đâu? Trói cổ chúng nó lại cho ta!
- Các quan sợ rung cầm cập ngơ ngác nhìn trước nhìn sau xem ai, thì té ra Anh lính hầu. Lúc ấy các quan mới lên giọng:
- Thằng kia, mày định trói ai thế?
- Bẩm quan, con thấy các quan thi nhau nói khoác thì con cũng nói khoác chơi đấy ạ!


Tam Đại Gàn
Nhà nọ có ba ông cháu. Một hôm, ông sai cháu ra chợ mua một đồng mắm và một đồng tương. Thằng bé mang hai cái bát ra chợ mua, nhưng đi một lúc, sực nhớ ra, quay lại hỏi ông: Ông ơi, đồng nào mua mắm, đồng nào mua tương?

- Ông bảo: Đồng nào cũng được!

- Thằng bé lại chạy đi, một hồi lâu, lại mang hai cái bát không về, hỏi: Ban nãy cháu quên chưa hỏi ông bát nào đựng mắm, bát nào đựng tương?

- Ông tức quá đánh cho nó mấy roi. Vừa lúc đó bố thằng bé đi đâu về, thấy thế nổi giận nói: À! Ông đánh con tôi phải không? Thế thì sợ gì mà tôi không đánh con ông! Nói rồi tự đánh vào mình một hồi nên thân.

- Người ông cũng phát khùng lên bảo: À! Mày đánh con ông thì… thì ông treo cổ cha mày lên!

- Rồi ông ta vội vàng đi tìm thừng để treo cổ

Triết lý về tiền
- Không ăn sáng không phải vì không có tiền ăn sáng, mà vì muốn tiết kiệm thời gian cho việc... ngủ.

- Tiền là thứ ngốn thời gian kinh khủng, để có nó, người ta phải làm nhiều việc: viết thư về nhà, xin bạn bè "viện trợ", "thăm" tiệm cầm đồ và viết đơn xin hoãn học phí...

- Khi quyết định không tấn công nàng nữa, không phải vì chàng không có duyên, không có năng khiếu, không đào hoa, không kiên trì, có đối thủ nặng ký... mà bởi một lý do đơn giản: một bông hồng Đà Lạt giá 20.000 đồng!

- Khi dùng dầu gội đầu của người khác, không phải vì mình không có tiền, mình kibo hay lợi dụng mà bởi vì loại dầu gội đó... phù hợp với tóc mình.

- Khi ta cắt mái đầu... đinh, hay xén đứt mái tóc dài chấm lưng... không phải vì ta ăn chơi đua đòi, mốt này kiểu nọ, mà vì muốn tiết kiệm nước và dầu gội đầu.
Phương pháp xử lý con ruồi
Khi phát hiện trong cốc bia hơi có con ruồi:

- Người Mỹ hỏi lại chủ quán xem con ruồi thật hay ảo.

- Người Đức sẽ đổ cốc bia xuống sàn, trả tiền và ra khỏi quán.

- Người Anh sẽ mắng nhiếc chủ quán, đòi cốc khác.

- Người châu Phi ăn con ruồi, sau đó uống bia.

- Người Trung Quốc vứt con ruồi đi và uống bia.

- Người Việt Nam uống ngon lành, sau đó gọi chủ quán lại giới thiệu con ruồi và đòi cốc khác. Trước khi về còn cho người khách khác trong quán thuê lại con ruồi.

Kéo hai chân thì sao?
Một bà sang nhà hàng xóm chơi, thấy trong lồng có một con vẹt và trên mỗi chân nó là một sợi chỉ, bà ta tò mò:

- Bà buộc chân nó làm gì vậy?

- À, đây không phải là con vẹt bình thường đâu. Nếu bà giật sợi chỉ bên phải, nó sẽ nói bằng tiếng Đức. Giật sợi chỉ bên trái, nó sẽ nói bằng tiếng Anh.

- Thế nếu như giật cả hai dây cùng một lúc?

- Con vẹt lập tức lên tiếng: Bà điên à? Thế thì tôi té mất còn gì!

113 với những tin cầu cứu lạ lùng
- Giữa một đêm mưa trung tuần tháng 7, tại phòng trực, hai chiến sĩ "ngồi thiền" trên chiếc ghế nhựa căng mắt nhìn dàn điện thoại trắng phau trải dài trên bàn gỗ. Chuông điện thoại reo vang, Trung úy Phạm Ngọc Nam nhấc máy: "A lô, Cảnh sát 113 xin nghe". Đầu dây là giọng nói yếu ớt của một cô gái với tiếng được tiếng mất như đang đối mặt với nguy hiểm chết người. Cô "báo tin": "Em sợ ma quá anh ơi! Anh ơi. Em sợ. Xe bị hư, về trễ, đường vắng, anh cho người đến giúp em được không?". Trung úy Nam hỏi: "Em đang ở đâu?". Cô trả lời: "Dạ em đang ở... huyện Bình Chánh". Trung úy Nam thở dài, đành chuyển máy xuống cho CS 113 Bình Chánh trợ giúp.

- Một câu chuyện dở khóc dở cười khác: cũng tại căn phòng này, thượng sĩ Lê Công Thảo, nhận được thông tin cầu cứu liên quan đến một... bà bầu. Anh Thảo than: "Dù đó không phải là nhiệm vụ của mình nhưng chính tôi cũng lo lắng không thua kém gì người nhà của bà bầu". Khi đó Thảo nghe một giọng nữ hốt hoảng: "Anh ơi cho xe xuống ngay. Đẻ rớt, đẻ rớt rồi anh ơi...". Thượng sĩ Thảo sốt sắng: "Ở đâu, ở đâu?"... Do hoảng quá, người phụ nữ ấy đã bỏ rơi điện thoại và thượng sĩ Thảo chỉ nghe tiếng la hét, ồn ào từ đầu dây bên kia vọng lại hình như mọi người đang đưa bà bầu đến bệnh viện...

- Một đêm, có giọng nói thất thanh của chủ nhân số điện thoại di động 0989010... gọi đến kêu cứu. Mới nghe các chiến sĩ trực ban tưởng như chuyện "động trời" chết người; té ra người này gọi đến báo: anh ta chỉ ăn cơm ở nhà hàng nhưng chủ nhà hàng đã tính thêm tiền trái cây, karaoke, tiền boa nên nhờ CS 113 xuống giải cứu. Hay dù bẽ cả mặt nhưng chủ nhân số ĐTDĐ 0903672... đành phải gọi 113 vì đi massage không có tiền “boa” nên bị chủ tiệm massage giữ lại. Hoặc chuyện "bếp núc" gia đình cũng nhờ CS 113 can thiệp: vợ đòi bỏ nhà đi, ông chồng ngụ ở quận Bình Thạnh (sử dụng số ĐTDĐ: 0903718...) đã gọi nhờ CS 113 xuống "bắt" vợ lại giùm. Sau đó, CS 113 đã hướng dẫn ra công an địa phương giải quyết nhưng người đàn ông này "kiên quyết" không chịu mà đòi CS 113 xuống, nếu vợ của anh bỏ đi thì bắt đền.

- Ngoài ra, họ còn phải tiếp nhận hàng nghìn cuộc điện thoại "quái dị" của những người liều lĩnh, đùa giỡn thiếu ý thức làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến nhiệm vụ của cảnh sát như: trời nóng quá gọi 113 chọc chơi được không; chửi bảo ta là khủng bố bin Laden đây; "bà già" (mẹ) chết buồn quá gọi điện 113 chơi; gọi đến chửi xối xả... Hai cô gái trọ ở quận 9 gọi ĐT báo thấy một bóng người đu đưa trên cành cây nên sợ quá ngủ không được, yêu cầu mấy anh đến mau. Hay chồng nhậu xỉn về nhà vợ đóng cửa không cho vào nên gọi CS 113 giúp, mạng điện thoại quá tải gọi CS 113 phàn nàn, nhà bị cháy cũng gọi CS 113...

Sắp có án mạng
Chuông điện thoại của đồn cảnh sát reo:

- Đến mau, cứu tôi với!

- Có chuyện gì thế?

- Có một con mèo ở trong phòng!

- Xin lỗi, chúng tôi không can thiệp theo những yêu cầu loại vớ vẩn như vậy!

- @$!@##, nhưng mà tôi là vẹt!

Sợ ma
Một cô gái có việc đột xuất phải đi qua nghĩa địa lúc nửa đêm. Cô nín thở, tim đập thình thịch, cảm giác như có người đang rảo bước phía sau để vồ lấy mình. Chợt cô nhìn thấy ở phía trước một người đàn ông cao lớn đang thong thả bước như cố ý chờ. Mừng quá, cô vượt lên ngang anh ta và nói:

- Anh gì ơi cho em đi cùng với, em đang sợ quá! Chắc là anh chả sợ ma đâu nhỉ?

- Người đàn ông từ từ quay mặt sang, nhìn cô bằng hai hốc mắt trống hoác, liếm môi và nói: Hồi còn sống, tôi cũng sợ ma như cô.

Đành phải xây cầu
Một tỷ phú đang đi dạo dọc bờ biển thì nhặt được một cái chai. Khi ông ta mở nút thì một vị thần xuất hiện và nói:

- Vì sự giải thoát này, ta cho anh một điều ước.

Tỷ phú đã có mọi thứ trên đời, ông nói: Tôi hay đến Hawaii nghỉ mát, nhưng lại sợ đi máy bay và tàu thủy, hãy tạo cho tôi một cây cầu từ đây đến đó.

- Vị thần đắn đo vài phút rồi nói: Điều đó thật khó thực hiện. Phải đóng hàng triệu trụ lớn xuống biển sâu, đổ hàng tỷ tấn bê tông giữa đại dương... Rồi còn thuỷ triều, bão táp, động đất... Yêu cầu này thật quá sức của ta.

- Ông tỷ phú đành thay đổi điều ước: Thế thì hãy nói cho tôi những bí ẩn của phụ nữ. Điều gì khiến họ khóc và cười, tại sao tính khí họ thất thường, làm thế nào để họ hài lòng?

- Vị thần trở nên lúng túng hơn, chân tay thừa thãi, cuối cùng chặc lưỡi: Thôi được, anh muốn cây cầu cho hai hay bốn làn xe?